Nụ cười thiên thần - Minh Hương

Nụ cười thiên thần - Minh Hương

Con bé toe toét hay cười tên là Hương. Năm nay đã 36 tuổi xuân với thành tích 1 chồng, 2 con trai và 2 năm gần 3 tháng làm bạn với anh xe lăn.

Định mệnh thay đổi số phận

Trong một buổi sáng Chủ nhật tiết xuân sang năm 2016 trên đường đi học lớp kỹ năng để chuẩn bị nhận quyết định trở thành Phó GD một siêu thị.Một thành quả công việc với bao nỗ lực cố gắng từ khi còn là 1 cô sinh viên ĐH thương mại vừa đi học vừa đi làm thêm để theo đuổi ước mơ.
Bố mất vì bị ung thư năm đầu tiên học trung cấp, sau đó 1 tháng thì nhận được giấy báo trúng tuyển đại học năm thứ 2 thi lại.Và vẫn kiên trì học cả 2 trường với tấm bằng xuất sắc hệ trung cấp và vừa học vừa làm để lấy được tấm bằng Đại học.Một hành trình gian nan với sáng đi làm chiều tối đi học và bán thuê quần áo cho chị bạn, khi thì gấp vàng mã(tiền âm phủ), rồi PG rượu, máy massa và nhân viên bán hàng siêu thị.


Nụ cười thiên thần - Minh Hương

Thời gian cứ bình lặng trôi đi với cơm áo,gạo tiền,...tình yêu ... lập gia đình ... sinh con...gom góp vay mượn mua đất làm được căn nhà nhỏ xíu làm tổ ấm đi về.... và tình yêu nhỏ bé thứ 2 ra đời cùng với niềm vui công việc ngày càng thuận lợi . Với bao hi vọng một cuộc sống bình yên hạnh phúc, đủ đầy.
Nhưng đời không như mơ và không nên thơ ... Tai họa ập đến chỉ trong một tích tắc bởi vụ va chạm giao thông không tìm được nguyên nhân và hậu quả là nó ngồi làm bạn cùng xe lăn với bao nhiêu hệ lụy kèm theo.
Tỉnh dậy khi đã được mọi người chở đến bệnh viện cấp cứu. Ngày đầu tiên nó vẫn nghĩ bị gãy chân rồi mổ và vài tháng sẽ đi lại bình thường thôi mà. Vẫn tràn đầy hi vọng lắm cho đến khi về Trung tâm tổn thương tủy sống bệnh viện Bạch Mai .Lúc đó gặp những người như mình nó mới hiểu hết căn bệnh mình đang gặp phải . Con bé lại thâu đêm tìm tòi tài liệu trên mạng để hiểu hơn về căn bệnh của mình.Sau khi được bác sĩ tư vấn về tình trạng bệnh cùng với những suy tư của anh trai, những lời trách móc vô tâm,nỗi nhớ con thơ từng đêm quay quắt và những đêm khóc vì tủi thân không được mẹ an ủi động viên vì mẹ cũng mang trong mình căn bệnh ung thư không hề biết con gái bị ốm như thế nào.
Dù bế tắc vậy nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ con bé nghĩ đến cái chết. Ngược lại nó nghĩ mình phải làm gì để sống và chăm lo cho các con .
Sau 6 tháng tập phục hồi chức năng không khả quan và cũng đã hết sức của gia đình nó lên kế hoạch cụ thể cho từng việc khi trở về nhà . Bắt đầu là việc tập tự phục vụ được cho bản thân : tự xông tiểu, tự moi móc.. tự tắm và tự lên xuống xe lăn...Rồi tự tìm tòi để xin được một công việc phù hợp với khả năng của mình. Giờ nó trở thành chuyên viên tư vấn đào tạo cho một Tổ chức giáo dục .Công việc phù hợp với sức khỏe của nó,nhưng nó vẫn thấy mình còn làm được hơn nữa, cơ duyên đưa nó trở thành nhà phân phối cho dòng sản phẩm cao cấp của Mỹ .Và nó mong muốn có thể giúp được nhiều bạn bè cùng kiếm được thu nhập từ công việc online này.

Quãng thời gian nó trải qua vượt qua được chính mình để có thể trở lại tự tin như xưa nó xin được chia sẻ cho mọi người 1 chút kinh nghiệm của bản thân nó .
Thời gian đầu nó dành toàn bộ thời gian tìm hiểu tình trạng bệnh của mình thấy khả năng phục hồi khó và cần thời gian rất dài.Khi đã biết không thể thay đổi được số phận nó bắt đầu tìm đến chỗ dựa tinh thần vào niềm tin đấng tối cao. Nó nghe kinh phật, nghe rất nhiều bài thuyết pháp về Phật pháp ...mong tìm lại chút bình yên cho tâm hồn . Rồi nó tìm nghe những cuốn sách nói : Quảng gánh no mà vui sống,Người nam châm,Luật hấp dẫn ... cứ thế tâm hồn nó thư thái dần...Buông bỏ được ưu phiền và biết chấp nhận sự thật... dù vẫn còn đầy lúc tủi thân khóc 1 mình ....

Sau đó nó mong muốn được ra ngoài đi chơi giao lưu với các bạn cùng cảnh ngộ.Qua buổi gặp gỡ các anh chị trong nhóm CTCS năm 2017 được gặp các anh chị bị lâu năm vẫn vui tươi và tạo dựng sự nghiệp như bao người bình thường nó càng có động lực để tự vẽ tương lai cho chính mình.
Một ngày của nó bây giờ còn bận rộn hơn cả ngày còn khỏe. Nó căn chia từng chút thời gian để vẫn đảm bảo công việc, thời gian tập luyện và chơi cùng các con mỗi tối.
Nó mong ước các bạn biến chứng của CTCS không tới thăm nó nên hàng ngày, nó chăm chỉ luyện tập. Sáng tập đứng 30p, ngày làm việc chiều tập với bác sĩ trị liệu 2h và tối tìm niềm vui chơi với các con vừa bán hàng online .

Dù cuộc sống thường nhật của nó vẫn còn đầy khó khăn gian nan,những ấm ức không nói thành lời .Nhưng nó luôn tự nhắc nhở mình nó còn may mắn hơn rất nhiều người vì vậy phải tự tìm niềm vui cho mình.
Các bạn cũng vậy nhé những ai chưa vượt qua được sự tự ti hãy cố gắng vượt qua được chính mình. Tìm niềm vui trong những thứ bình dị nhất, hãy cứ làm những gì mình muốn, khiến mình vui. Chỉ khi vượt qua được chính mình bạn mới tìm thấy được hạnh phúc và bình an .
Cầu chúc cho tất cả các anh/chị,các bạn trong ngôi nhà CTCS đoàn kết ,thương yêu giúp đỡ nhau có một sức khỏe ổn định ,luôn bình an và hạnh phúc.

                                                                                                       Minh Hương